Lhtnv. , gcđ, nđt
Cành hoa mới nở vội rơi tàn
Ủ nhớ hương trời bỗng chợt tan
Bởi dẫu làn mây còn đắm dạ
Mà hay bóng nhạn vẫn vương đàn
Gom lời hẹn ấy bao ngày lỡ
Vậy những hôm chờ gửi gió lan
Nhặt bút ghi tình đau buổi ngỡ
Chiều như trĩu nặng níu đông hàn
Nghịch
Cành hoa mới nở vội rơi tàn
Ủ nhớ hương trời bỗng chợt tan
Bởi dẫu làn mây còn đắm dạ
Mà hay bóng nhạn vẫn vương đàn
Gom lời hẹn ấy bao ngày lỡ
Vậy những hôm chờ gửi gió lan
Nhặt bút ghi tình đau buổi ngỡ
Chiều như trĩu nặng níu đông hàn
Nghịch
Chiều như trĩu nặng níu đông hàn
Bóng trải sương lùa đã vụt lan
Hẫng ngả duyên hoài âu đọng tiếng
Dài phương ái nữa chỉ nghe đàn
Vùi trong ngóng thuở đầy thu mộng
Muốn nẫu môi sầu dạt nẻo tan
Vẫy gọi nơi này xưa khoảng vắng
Thì tim mãi phủ úa mơ tàn
Bóng trải sương lùa đã vụt lan
Hẫng ngả duyên hoài âu đọng tiếng
Dài phương ái nữa chỉ nghe đàn
Vùi trong ngóng thuở đầy thu mộng
Muốn nẫu môi sầu dạt nẻo tan
Vẫy gọi nơi này xưa khoảng vắng
Thì tim mãi phủ úa mơ tàn