Tình say chất đọng buổi kia rồi
Lỡ trách duyên thì chỉ tại tôi
Thoảng bóng người xưa chìm vạt ngõ
Cài hoa kẻ cũ nhắc ven đồi
Trăng tàn khóc lặng ngày ôn cả
Gió cuộn ôm thầm cõi gửi thôi
Phật chốn trời tây mòn mỏi vẫy
Là tim bỗng chợt nhớ chăng hồi
Lỡ trách duyên thì chỉ tại tôi
Thoảng bóng người xưa chìm vạt ngõ
Cài hoa kẻ cũ nhắc ven đồi
Trăng tàn khóc lặng ngày ôn cả
Gió cuộn ôm thầm cõi gửi thôi
Phật chốn trời tây mòn mỏi vẫy
Là tim bỗng chợt nhớ chăng hồi