Thôi rồi cứ mãi cái vần khao
Tứ cạn từ khan họa kiểu nào?
Mỏi gối đau chân đường khó dạo
Khô mồm đắng miệng bữa khôn bao
Đìu hiu ngọn bút không thèm thảo
Quạnh quẽ trang thơ chẳng muốn vào
Một nỗi niềm riêng nơi mạng ảo
Thân già lắm tật biết làm sao!
Họa vui VNTH