Dòng nước xuôi về tận cõi xa
Sông khuya vẫn đó bóng trăng ngà
Vi vu tiếng sáo sâu thăm thẳm
Văng vẳng ru hời giọng thiết tha
Thiếu phụ chờ ai ngồi tựa cửa
Chinh phu nhớ kẻ ngóng bên nhà
Hạt sương nặng trĩu vừa rơi rụng
Dạ vỗ muôn trùng để giọt sa.
512