Đời đi qua lại lối mòn này
Để cõi gian trần chén rượu cay
Duyên nợ mơ hoài sao dấm dẳng
Nghĩa tình mộng cứ lắm mê say
Hạ đang nhuộm nắng phơi vườn cũ
Thu vẫn mờ sương phủ lá đầy
thế cuộc buồn tênh lo được mất
Trên đồi đánh giấc nghĩ mà hay.
523