Người đã quên ta , hết thật rồi
Nghe hồn tê tái giọt sầu rơi
Còn đâu một thuở đầy mơ ước
Để lại nơi này ngợp tiếc vơi
Cũng bởi hờn ghen che khuất lối
Cho nên giận dỗi đẩy xa vời
Con tim héo hắt lòng tan vỡ
Với mảnh tình si mộng rã rời
14