Hoài mang kiếp khổ giọt châu ròng
Trĩu nặng lưng còm thả gánh rong
Mỗi sớm mòn chân tìm buổi gạo
Từng hôm trải gót nhặt xu đồng
Do đời vất vã ân tình bạc
Bởi số cơ cầu ngã mệnh không.
Nghĩ phận thân già bao cảnh khó
Nhìn thương đẫm lệ xót xa lòng
32 (ndt)