Vẫn mãi luôn đeo một nổi sầu
Cho lòng chất ngất ngợp niềm đau
Làn mây lững thững trôi theo gió
Hạt nắng lanh quanh rọi xuống đầu
Trống trãi hồn ta đang gợn sóng
Hoang mang dạ ấy đã phai màu
Dường như cố níu càng vô nghĩa
Dấu ái hôm nào cũng nhạt mau
16