Sương khuya ướt cỏ ánh sao mờ
Dạo gót bên đường nhặt ý thơ
Nguyệt khuyết bềnh bồng cơn ảo tưởng
Trăng vàng chất chứa nổi sầu ngơ
Tình kia một thuở nào lưu luyến
Mộng ấy nhiều đêm vẫn đợi chờ
Đã vỡ tan đi lời ước hẹn
Cho dòng lệ ngấn mãi trong mơ
23