Gió lạnh đem về nỗi héo hon
Đêm khuya có mỗi ánh trăng buồn
Sầu lên từ độ hoa chưa nở
Mơ đến sao hoài mộng vẫn non
Bắt kẻ chung tình rồi cứ đợi
Cho chân lữ thứ mãi như còn
Mông lung bờ bến nhìn hiu quạnh
Hạnh phúc tìm đâu để mỏi mòn.
788