Mộng ước bao lâu có thể thành
Xuân thì vội vã lướt trôi nhanh
Lá xanh u uẩn nằm trên nhánh
Sương trắng lung linh đọng dưới cành
Cứ bỏ bờ môi khô héo hắt
Để rồi mi mắt ướt long lanh
Chiều hoang bước chậm đi qua ngõ
Hạt nắng hôm nào khẽ quẩn quanh.
778