Có kẻ ôm đàn ngủ suốt đêm
Hôm sau tỉnh giấc ngẩn ngơ thềm
Sương còn ủ tóc chờ tay lược
Nắng đã hong vườn đợi gió thêm
Rũ rượi đường quen sầu gót dữ
Buồn hiu xứ lạ xót vai mềm
Bao giờ tái ngộ người yêu hỡi
Đượm thắm vôi trầu cánh phượng têm
*