Sáng dậy cơ hồ uốn éo lưng
Vươn vai chục cái đoạ không chừng
Leo vài bậc cấp e dè đổ
Dạo mấy hàng chè thấp thỏm ngưng
Lỡ bén sườn heo còn mộng thuở
Ưa hâm chén rượu chẳng quen vừng
Mà sao tuổi tác từ đâu gởi
Để gót ngang tàng một phút rưng
(họa: Già - Phương Nguyên)
*
*
*