ôi thôi sợ lắm quán đèn mờ
thấy khách đang vào họ đã vơ
cả két bia tàu không được bỏ
nguyên thùng rượu đế chẳng cho ngơ
thèm nôn ọe hết xin ngồi đợi
muốn chạy ra luôn phải đứng chờ
đã chót lần sau em vái lạy
vì đời vấy bẩn cụt đường mơ.
họa bài tuổi xế chiều