Cứ mãi còn nguyên kỷ niệm đầy
Hôm nào ngọn gió chẳng ngừng lay
Mùa Đông lạnh lẽo bao đêm tối
Tháng Hạ đìu hiu suốt cả ngày
Mắt biếc quầng thâm mơ hội ngộ
Hồn ôm đau đáu mộng xum vầy
Lòng trăng bỗng khuyết nghe dang dở
Gởi lại hồn ai khắc khoải này.
789