Thôi về bỏ lại cõi trời Đông
Một thuở đôi vai đã gánh gồng
Tháng của xa kia là ảo mộng
Hôm nào gần đó chỉ hư không
Vân xưa mắc cạn bên đầu núi
Nguyệt khuyết hao gầy tận cuối sông
Riêng ai luẩn quẩn miền hiu quạnh
Để mối thương yêu mãi chất chồng
780
Niêm theo dải :
1-4 ; 2-3
1-3 ; 2-4
1-4 ; 2-3
1-3 ; 2-4