Lặng ngắm đoàn thuyền đậu bến sông
Nào ai hiểu được sự mong chồng
Dây thương níu kéo màn mưa Hạ
Sợi nhớ neo gìn giọt nắng Đông
Gối lạnh âm thầm gieo nụ tím
Con thơ khắc khoải giữ mây hồng
Người bươn chải mãi phương trời ấy
Có biết quê nhà nỗi đợi trông.
buixuanphuong09
09:05 - 22/12/2020