Con thuyền tách bến biệt trùng khơi
Để chết lòng ta một góc trời
Sớm vắng bâng khuâng hồn dạo nẻo
Canh trường khắc khoải chí về nơi
Tơ tằm quấn lại còn dày kén
Mạng nhện giăng ra vẫn nặng đời
Sẻ nửa vầng trăng ai có biết
Đêm ngày nỗi nhớ cứ chơi vơi.
buixuanphuong09
21:25 - 20/12/2020