Trăng xuyên cửa sổ vào phòng vắng
Có gã canh trường nằm thức trắng
Ắt phải kim tiền gặp biến căng?
Chăng là số phận vương cay đắng?
Đừng hồ hởi lúc vận vinh thăng
Để uất phiền khi đời nhẹ nặng
Thế thái nhân tình mãi nhố nhăng
Ai người trở tráo mình luôn thẳng.
