Chẳng có gai nào dẫu thật đen
Vàng son giữa ruột cớ chi hèn
Người băm kẻ giã tuỳ nhân thế
Lạt quấn tay vò mặc tự nhiên
Vẫn dẻo bùi thơm trao xứ lạ
Càng mềm ngọt mịn tiếp làng quen
Xanh tươi lá mỏng dầm sương gió
Mắc tiếng thôi đành tủi phận em
Dương Đoàn Trọng
14:13 - 21/02/2019