Núi giả nghênh ngang chiếm góc trời
Khôn chồng khéo đắp thật mà chơi
Bò lên ngụp xuống hang không lộ
Uốn quẹo chui vòng lối đã phơi
Cái nhỏ ông làm vui gửi kiếp
Khu to lão dựng thích trao đời
Người nam kẻ bắc thường khen đẹp
Vẫn biết đều là dối khắp nơi
Tự hoạ bài VỊNH CÂY CAU của chính tác giả