Nhờ trăng mượn gió, gửi bao lời
Ngõ vắng im lìm, dậm biển khơi
Lỡ hẹn, thuyền quyên sầu kể nói
Lầm thương, lãng tử hận nên rời
Vui mừng, nhớ cảnh trao tình cũ
Khắc khoải, lo chờ lọt nghĩa vơi
Gác quạnh canh tàn, đau mãi trả
Mà mong vạn tiếng, thả câu mời.
(Hoạ Ngũ Độ Thanh Y Đề Nguyên Vận Thơ T H Lặng Thầm)