Đã ngố thêm loà, khoái vịnh thơ
Mần răng phải bám, thứ vinh hờ
Thi đàn, gậm khó đừng ham nhể
Cuốc ruộng, ăn nhàn chớ bỏ ngơ
Ngửa mặt nhìn xem, chim ác thú
Nghiêng vai ngắm thấy, cá rô cờ
Người ta, sống được bao năm hả
Gột khúc, danh cùn mắc đoạn xơ.
(Vui Hoạ Nguyên Vận Thơ Ngọc Tĩnh)