Ngoại sáu mươi này - trẻ nữa đâu
Cầm gương, thấy tóc đã thay mầu
Trần gian, vật chất thường vô hạn
Kiếp phận, con người đếch có lâu
Nghĩ lại bao ngày, còn sướng khổ
Nhìn lên những khúc, chịu cơ cầu
Lưu về, ngọc bút thơm hương mãi
Trải tấm chân tình, xuống vạn câu.
(Thơ: Tặng bạn thơ)