Phố tạnh mưa chiều ngóng đợi ai
Từ trong tiếng nhạc nỗi thương hoài
Môi hôn nhớ thuở hương nồng ấm
Gót bước quên ngày nắng nhạt phai
Những buổi gần bên sao rất ngắn
Thời gian bỏ lại cứ thêm dài
Cơn mê dĩ vãng nghe buồn quá
Đã cũ nhưng rồi chẳng thể ngoai.