1086
Một bóng trăng treo với nỗi buồn
Nghe từng kỷ niệm bỗng trào tuôn
Mối tình lận đận qua ghềnh thác
Nỗi nhớ lênh đênh vượt suối nguồn
Dạ mãi trầm ngâm sao cứ vậy
Tim rồi quyến luyến bởi còn luôn
Hoa tàn nguyệt tận cho thao thức
Chất ngất hương đêm gió vẫn luồn.
Tphạm
01:32 - 18/01/2015
Họa bài Hương Trong Gió Thoảng - Tphạm
Trăng chênh chếch bóng nửa đời buồn
Luyến nhớ khơi dòng dĩ vãng tuôn
Lạc lõng thuyền trôi đành bỏ bến
Bơ vơ suối chảy phải lìa nguồn
Tim từng nhịp gõ xôn xao lắm
Mắt hạt châu về sướt mướt luôn
Tuyết phủ tình xa thương chất ngất
Hương xưa mộng mị gió theo luồn
Tnguyễn
07:28 - 12/10/2015