Cũng bởi yêu đương lại nhuốm buồn
Nên đời rả rích giọt sầu tuôn
Ngồi chờ héo hắt cơn mưa tạnh
Thấy đến đìu hiu ngọn gió luồn
Nguyệt đã sang canh mà chẳng tỏ
Tình rồi bao tháng mãi chưa suôn
Lòng càng trống vắng thêm hoang lạnh
Để nỗi niềm như đổ thác nguồn.
1078