Cánh Vạc thiên di mãi cuối trời
Đông về tím ngắt cả bờ môi
Trăng vàng lấp lửng treo đầu phố
Khói trắng lưa thưa quyện đỉnh đồi
Tưởng hết không còn xao xuyến nữa
Đâu ngờ chỉ giả lạnh lùng thôi
Yêu thương vẫn đọng từ sâu thẳm
Nhịp đập con tim tiếng rã rời
1071