Lạnh đến bên thềm lá vẫn rơi
Đông sang để lại nhớ thương vời
Loang màu nắng nhạt từ rừng núi
Nhuộm sắc Thu vàng cả mắt môi
Ước mãi cho lòng như ngọn sóng
Mong chi khiến dạ tợ mây trời
Trăm năm vướng nợ mà chưa hết
Dấu ở trong tim bóng một người.
Em là hoa Tuyết nhẹ nhàng rơi
Trắng xóa chiều Đông đẹp tuyệt vời
Hứa hẹn lời yêu trao ánh mắt
Ngại ngùng gối mộng thẹn làn môi
Biển còn khắc khoải ôm nghìn sóng
Mây vẫn bơ vơ nhớ một trời
Duyên nợ trăm năm mình lạc lối
Tim xin khẽ gọi mãi tên người
Tnguyễn
15:17 - 30/07/2015
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ