Bồng bềnh tóc hạ xõa bờ vai
Vạt nắng ngây ngô lạc cuối ngày
Thoảng nhẹ hương đời cho má thắm
Buông hờ nét ngọc để chiều say
Tình xanh đã mặc cùng năm tháng
Mộng ảo còn vương giữa chốn này
Ngỡ tựa như là cơn gió nhỏ
Sao thành bão tố chẳng ngừng lay
Buổi ấy em vừa tóc chấm vai
Chia ly… khổ, khóc suốt đêm ngày
Người buồn nhỏ lệ phai môi thắm
Kẻ nghẹn rơi sầu nhạt cốc say
Lữ Khách còn chưa rời bến nọ
Đò giang đã vội bỏ sông này
Bao nhiêu kỷ niệm tràn hoa bướm
Chóng vánh bay vèo ngọn gió lay