Người bỏ ra đi dưới nắng chiều
Bên đời làm bạn với cô liêu
Nụ cười vụn vỡ từ khi ấy
Nước mắt đầy vơi lại rất nhiều
Quá khứ đã tan thành mộng mị
Mà giờ còn đượm nét đăm chiêu
Lòng xuân dẫu muộn theo ngày tháng
Để nỗi ưu tư thật lắm điều..!
- 136