Ta đã lênh đênh trọn kiếp người
Mang hồn sóng cuộn với trùng khơi
Nhìn mây lãng đãng trôi đầu núi
Theo gió lang thang đến khắp trời
Mộng ước thời xuân chừng thấm mệt
Nằm nghe ngày cũ quá xa vời
Giấc mơ rời bỏ sao đành đoạn
Còn mãi buồn tênh một góc đời ..!
- 135