Thôi hờn giận trách cũng là anh
Tựa nắng chiều phai vẫn trải mành
Dẫu gửi tình say tràn ngọn mắt
Hay trào nước chảy cuộn vòng quanh
Trông ngày bóng nhạn làm chi tủi
Dõi buổi làn mây mộng đó thành
Thuở ấy qua rồi hương mãi đọng
Ân nồng chỉ tiếc đã tàn nhanh
Nđt. Ltđ