Hoa giờ hết lạnh trổ đầy bông
Bông vạn lòng ngây buổi cũ trồng
Trồng vẫn mơ màng gieo thảm nhớ
Nhớ dần thổn thức cuối đồi trông
Trông tìm tiếng hẹn thềm sau đến
Đến vợi lời trao giữa dạ lồng
Lồng níu câu thề ai lỡ thoảng
Thoảng rồi mãi buốt của hàn đông
Lưỡng xà nghịch thiệt