Vài hôm bổng nhớ đi tìm Liễu
Vướng rõ bà cô vườn thượng tiểu
Cứ tủi trong hồn mãi loạn chiêu
Lo buồn cõi dạ luôn cằn kiểu
Vào xuân quạnh quẽ tưởng em nhiều
Để Hạ âm thầm ươm nghĩa thiếu
Gặp đúng hào anh vẫn đủ liều
Đành thôi chẳng sợ tên nào diễu
Vướng rõ bà cô vườn thượng tiểu
Cứ tủi trong hồn mãi loạn chiêu
Lo buồn cõi dạ luôn cằn kiểu
Vào xuân quạnh quẽ tưởng em nhiều
Để Hạ âm thầm ươm nghĩa thiếu
Gặp đúng hào anh vẫn đủ liều
Đành thôi chẳng sợ tên nào diễu