Chờ thu chiếc lá phất phơ mềm
Bóng vạc qua lầu vỡ mảng đêm
Tại nhạc thơ buồn xa chắp lối..
Vì con nhện bé mộng rơi thềm
Cầu duyên lỗi phận duyên càng lỏng
Dập gối đau lòng gối chẳng êm
Bởi kẻ vô tình sông rút ván
Nên ngày biển hận mãi sâu thêm
Thơ họa