Quay về chốn cũ mịt mờ sương
Cỏ dại chen nhau phủ lấp đường
Lặng lẽ hoa gầy xơ xác rụng
Âm thầm lá mỏng ngập ngừng buông
Tình tìm góc đó bờ hiu quạnh
Yêu kiếm nơi này bến vấn vương
Gió thổi mênh mang sầu vạn dặm
Chợt nghe phai dấu nét xuân hường.
810