Chưa đến mùa Thu lá rụng hoài
Nắng vàng hấp hối để chiều phai
Đìu hiu một cõi rồi tan mộng
Quạnh quẽ năm canh mãi thở dài
Sương trĩu long lanh đầy cội trúc
Mưa phùn héo hắt phủ nhành mai
Hương xưa gửi gió âm thầm lại
Chợt bỗng thèm nghe tiếng gót hài.
823