Ta về bóng phủ mịt mù sương
Nguyệt trốn từ lâu chẳng rõ đường
Phố cổ đìu hiu đầy nặng nghĩ
Quê nhà ảo não lắm niềm thương
Vòng Vo lối nhỏ đi từng dõi
Khấp khểnh hàng cây ngại ngõ thường
Giữa bận canh tàn đêm mất ngủ
Âm thầm dáng nọ vẫn còn vương
Nguyệt trốn từ lâu chẳng rõ đường
Phố cổ đìu hiu đầy nặng nghĩ
Quê nhà ảo não lắm niềm thương
Vòng Vo lối nhỏ đi từng dõi
Khấp khểnh hàng cây ngại ngõ thường
Giữa bận canh tàn đêm mất ngủ
Âm thầm dáng nọ vẫn còn vương