Một chén trà thơm cũng đủ rồi
Đưa nhìn mắt ngó cuộc đời trôi
Sắc khoe vạn tía hoa đua nở
Hương thoảng muôn bề bướm lả lơi
Vẫn mãi còn vương trong cõi nhớ
Sao không bỏ đấy mặc bên trời
Ung dung tự tại mà thanh thản
Sông nước trần gian kệ đắp bồi .
549