Sương mờ nhàn nhạt nắng chiều phai
Rã cánh chim bay vỗ miệt mài
Chẳng biết bao lần xuân trở lại
Mà sao vẫn vậy mộng đi hoài
Tìm về cách biệt còn đau đáu
Chỉ thoáng tương phùng chợt mỉa mai
Ta đã có thời yêu vụng dại
Để rồi năm tháng giữ hình ai.
539