Biết rằng kỷ niệm đã phôi pha
Bụi đỏ đường xưa cũng nhạt nhòa
Cánh điệp mùa nao thôi gởi đấy
Ve sầu hạ cũ phải rời xa
Hững hờ vở sách trên tay ngọc
Xao xuyến hương trinh ở dáng ngà
Aó lụa còn bay thơm nỗi nhớ
Phượng gầy một thuở của kiêu sa.
546