Chẳng lẽ thơ Đường cứ bị oan
Lâu nay bát cú đã đem bàn
Chê bai sáo rỗng lời thiên hạ
Trách móc ngoằn ngoèo miệng thế gian
Sức sống niềm tin qua trắc trở
Yêu đời nỗi nhớ vượt từ nan
Thăng trầm nếm trải đang tung cánh
Ý đẹp tình hay đến vẹn toàn.
họa " nghị bàn thơ Đường" của Xuân Sinh