Bao là hạt nắng vỡ ngoài song
Chiếc lá vừa rơi cũng chạnh lòng
Thấy chợt tình khô cằn sỏi đá
Nghe chừng ái bạc bẽo rêu phong
Thuyền xưa mỏi đợi rồi xa bến
Bờ cũ nhìn sang bỗng cạn dòng
Dạo ấy trôi đi vào dĩ vãng
Đôi lần dạ chết bởi chờ mong.
832