Chiều sang chợt nhớ bóng lam hồng
Ráng nhạt pha màu giữa phố đông
Lâu quá yêu thương chừng đã lạnh
Xa rồi ân ái chẳng còn mong
Mây xưa vẫn ngủ nằm lưng núi
Nguyệt khuyết nay tàn ở nhánh sông
Cứ mãi sao tình luôn đuổi bắt
Nhưng vào phút cuối lại về không .
830