Hai người gặm nhấm kiếp cô đơn
Cái giậu ngăn đôi một nỗi buồn
Để mải mê sầu vương tóc rối
Mà lần lữa đợi ngỏ lời suông
Này song cửa sổ đâu cài khóa
Ấy đọt mồng tơi chẳng dám luồn
Bậu cứ như khờ thêm ngán ngẩm
Em bèn dợm bước kiếm chồng luôn
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn
(Nguyễn Bính)
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn
(Nguyễn Bính)