Ta về chốn cũ bước cô liêu
Đại nội trầm tư ủ nắng chiều
Dạo lối xưa tường xiêu gạch vỡ
Nghe vườn lộng cỏ úa hương tiêu
Ngô đồng vẫn sững nào tăm phượng
Gác tía còn trơ chẳng bóng kiều
Gió khẽ vô tình xua lá đổ
Phiêu như vũ khúc giữa sân triều
