Nđt. Bvđa
Mãi gửi thương lòng lặng bóng khơi
Nồng đâu chẳng thấy bặt mây trời
Trăng vời những nẻo tình mơ tới
Gió giỡn chăng lần mộng thoảng phơi
Lỡ thuở còn ôm hồng nắng sợi
Tràn mong vẫn đọng chát hương đời
Chi thầm úa phận sầu mang bởi
Để trái tim rầu bỗng nhạt vơi
Nồng đâu chẳng thấy bặt mây trời
Trăng vời những nẻo tình mơ tới
Gió giỡn chăng lần mộng thoảng phơi
Lỡ thuở còn ôm hồng nắng sợi
Tràn mong vẫn đọng chát hương đời
Chi thầm úa phận sầu mang bởi
Để trái tim rầu bỗng nhạt vơi