Xa rồi đã nguội hết màu sơn
Lặng lẽ nhìn trăng nhớ mỏi chờn
Bởi ước nguyền xưa giờ trĩu mượt
Do thề lỡ hẹn chỉ mờ hơn
Dòng sông thuở nọ dần phai tiếc
Đỉnh núi ngày nao cũng nhạt hờn
Nghĩ lại đời ôi toàn cảnh chán
Xuân này quạnh quẽ tủi từng cơn
Lặng lẽ nhìn trăng nhớ mỏi chờn
Bởi ước nguyền xưa giờ trĩu mượt
Do thề lỡ hẹn chỉ mờ hơn
Dòng sông thuở nọ dần phai tiếc
Đỉnh núi ngày nao cũng nhạt hờn
Nghĩ lại đời ôi toàn cảnh chán
Xuân này quạnh quẽ tủi từng cơn