Đông rồi giá lạnh nản hồn thơ
Để lại lòng ai quá thẫn thờ
Bóng liễu đài thu quằn quại thở
Bông nhài nụ hé khẽ khàng mơ
Mây hờn lão cuội sao còn nhớ
Gió giỡn nhành non chỉ đợi chờ
Bởi đến xuân về hoa rực rỡ
Môi hường thắm đỏ sẽ nồng tơ
Nđt, độc vận